Tối, người hâm hấp sốt, lá thư viết dở còn rưng rưng câu: " Ba má và em nhớ giữ gìn sức khoẻ, con và anh vẫn bình thường". *** Anh Ba cày cực lực, gánh đời anh, gánh cả con đường đại học của em gái út, mồ hôi rớt dọc đường công tác, tiền là giấy nhưng mặn hơn chứ chẳng kém. Chiều, anh Ba ghé nhà trọ: "Út đi đâu?" Miệng ríu lại: "Em đến nhà bạn" Những vòng bánh xe lăn lăn về phía nhà cô bé học trò - ngày đầu tiên làm gia sư. *** Một tờ nhật báo kể chuyện bố mẹ nghèo nhường cơm cho đàn con ăn lấy sức đi gánh con chữ, nói dối là đã no rồi. Chuyện nghe quen quen, khóc lúc nào chẳng biết. *** Chiều thứ bảy, có người bạn gò mình trên xe đạp, vấn vương sau lưng giọng nói ngọt ngào: "Mệt lắm phải không anh?" - Không, không mệt chút nào đâu em. Lời nói dối kinh điển vẫn tươi nguyên nét đáng yêu như thế được thốt ra lần đầu. Nhặt những lời nói dối, tôi nhặt những nhịp yêu thương hoà lẫn nhịp đời -----